DỪNG LẠI ĐÚNG LÚC

Trong xe của bạn trai, tôi phát hiện một thỏi son. Tôi hỏi anh ấy nó là của ai.

 

Anh chỉ ngẩn ra một chút, rồi không suy nghĩ gì mà đáp ngay: “Chắc là của bạn anh, nếu không tin thì anh gọi ngay cho cậu ấy.”

 

Anh ấy gọi điện thoại ngay trước mặt tôi. 

 

Đầu dây bên kia rất ngạc nhiên, nói rằng đã tìm kiếm thỏi son đó rất lâu, hóa ra là ở chỗ anh ấy.

 

Bạn trai cúp máy, nắm tay tôi và cười dịu dàng: “Yên tâm chưa? Chúng ta đã quen nhau bao nhiêu năm rồi, em vẫn không tin anh sao?”

 

Tôi nhìn anh, không trả lời.

 

Vì thỏi son đó, là của tôi.

 

doc truyen dung lai dung lucdung lai dung luc fullDỪNG LẠI ĐÚNG LÚC