Phu thê thứ muội cùng Trấn Bắc Hầu vốn mặn nồng, hắn ta vì nàng ấy mà đến gà vịt cá tôm cũng đều chẳng nỡ ăn con mái.
Mỗi lần huynh trưởng gặp thứ muội đều không nhịn được mà than thở, giá mà Ninh Lan là muội muội ruột của mình thì tốt biết mấy.
Thiên hạ ai cũng yêu thương nàng ấy, chẳng ai nhớ rằng Trấn Bắc Hầu từng là vị hôn phu của ta.
Rõ ràng hắn ta chẳng ưa gì ta nhưng lại tự mình cầu xin thánh chỉ ban hôn, rồi bày mưu để bắt quả ta tư thông với người khác, tất cả chỉ vì muốn biến muội muội thành đích nữ.
Trong khi ta bị mang tiếng nhơ nhuốc và dùng một tấm lụa trắng để kết liễu đời mình, thì họ lại đang rộn ràng mười dặm kiệu hoa, khiến người người ngưỡng mộ.
Sau này, mặc dù huynh trưởng biết rõ được chân tướng nhưng lại giấu nhẹm đi, chỉ buông lời than trách ta không có phúc phận, không bằng Ninh Lan.
Trọng sinh vào ngày ban hôn, lần này, ai cũng đừng hòng đạt được ý nguyện.