Đại tỷ của ta luôn miệng nói mình là nữ chính, muốn sống độc lập, tự do, bất chấp cả thánh chỉ, đào hôn, khiến cả nhà chúng Ta phải vào tù.
Hằng Vương lấy tính mạng của cả nhà Ta ra uy hiếp, yêu cầu tỷ ấy thay đổi ý định, Ta cũng đau khổ cầu xin tỷ ấy cứu chúng Ta.
Thế nhưng tỷ ấy lại nói Ta dùng đạo đức để trói buộc tỷ ấy, mưu toan hy sinh hạnh phúc cả đời của tỷ ấy, chỉ biết sống tạm bợ.
"Các người mất đi chẳng qua chỉ là mạng sống, còn ta, mất đi chính là tình yêu và tự do cả đời!"
"Ta, Tô Nguyệt Ảnh, cả đời ghét nhất bị người khác uy hiếp!"
Hằng Vương nổi giận, tàn nhẫn giết chết chúng Ta.
Đại tỷ của ta lại phát điên, quay về bên Hằng Vương, cùng hắn yêu hận triền miên, ngược luyến tình thâm, tỷ ấy trốn hắn đuổi... Cuối cùng tha thứ cho nhau, ở bên nhau.
Người luôn miệng nói muốn sống độc lập ấy, cuối cùng lại trở thành Hằng Vương chính phi, sau khi Hằng Vương đăng cơ, tỷ ấy lại trở thành Hoàng hậu, được sủng ái vô cùng.
Còn cả nhà chúng Ta, phơi thây nơi hoang dã, xương cốt cũng không còn.
Mở mắt ra lần nữa, cả nhà chúng ta đều sẽ sống vui vẻ.