Văn án.
Tôi là Đại tiểu thư của Giang gia. Một hôm trời đổ mưa, bố mẹ hứng lên. Kêu tôi giả nghèo làm học sinh bình thường trong trường tài phiệt danh giá đi. Khi ấy bị mưa làm cho chập mạch não nên tôi đã đồng ý luôn.
Bị bắt nạt, chế diễu, cô lập. Combo bạo lực học đường có đủ. Tôi không những leo lên làm đại tỷ của bọn họ, còn cua được trùm trường Lăng Vũ An.
Khi tuyên bố thân phận thật với giới truyền thông, cả đống phóng viên đổ dồn về trường tôi để phỏng vấn. Một người trong số đó đặt câu hỏi cho bạn trai tôi.
" Xin hỏi cậu Lăng, cậu đối với Giang tiểu thư bây giờ và ngày xưa có gì thay đổi không? "
" Có "
Đám phong viên đang nhao nhao bên dưới bỗng im bặt. Nụ cười trên môi tôi nhạt dần. Bất ngờ cậu ôm lấy vòng eo thon thả của tôi.
[ Ting ]
" Ồ! Là bà ngoại chuyển tiền sính lễ cho em đấy. "
[ Ting ]
[ Ting ]
[ Ting ]
[ Ting ]
[ Ting ]
[ Ting ]
" Này là của chú, dì, bác cả, bác ba, còn có... Ài tôi nói mà. Có thay đổi, hình như nhiều thêm 4 hay 5 số 0 gì đó! "