Văn án
Họ đều nói mẹ tôi là hồ ly.
Ba năm đại hạn, phụ hoàng lệnh người đưa mẹ tôi lên tế đàn.
Thanh gỗ đào đầy bùa chú xuyên qua ngũ tạng lục phủ của bà.
Ngày hôm sau, trời đổ mưa lớn, má//u của mẹ tôi theo nước mưa thấm vào từng khe gạch của hoàng cung.
Bách quan chúc mừng, vạn dân hoan hô, đều nói hoàng đế cuối cùng đã thoát khỏi yêu nghiệt, trận mưa này là phúc lành từ trời cao.
Nhưng tôi biết không phải vậy.
Họ đoán đúng.
Mẹ tôi là yêu.
Họ lại không biết.
Yêu ch///ết đi xác thịt, chỉ cần ăn đủ trái tim người là có thể sống lại.