Kiếp trước, vì để có thể nuôi sống muội muội và mẫu thân, ta đã tự bán rẻ chính mình.
Nhưng khi muội ấy lớn lên lại ghét bỏ ta.
“Nếu không phải vì a tỷ và Tô lão gia có quan hệ mờ ám, mối nhân duyên tốt đẹp của ta sao có thể bị hủy, Tô công tử vừa ý ta như vậy, vốn dĩ hắn đã muốn thú ta làm thê.”
Muội ấy đã quên rồi, Tô lão gia là ân khách đầu tiên của ta.
Tối hôm đó muội ấy sốt cao, vì để chữa bệnh cho muội ấy mà ta đã phải hạ mình chịu nhục bò giường.
Mà lúc đó, ta cũng đã có một thanh mai trúc mã hứa sẽ thú ta.
Về sau, mẫu thân giúp muội ấy hạ độc ta, ta ở trong nhà chịu đau đớn cho tới chết.
Nước mắt của họ rơi trên mặt ta: “Chung quy thì cái nhà này vẫn phải sống, chúng ta cũng là bất đắc dĩ thôi.”
Sống lại một kiếp, ta tỉnh dậy vào cái ngày muội muội bị sốt cao.