Tôi cố gắng hết sức để thi vào lớp chọn Lý, nơi có Chu Chiển.
Nhưng trong mắt cậu ta chỉ có cô bạn gái xinh đẹp cùng bàn.
Suốt nửa năm, câu duy nhất cậu ta nói với tôi là:
“Cậu có thể cho Vãn Vãn mượn một miếng băng vệ sinh không?”
Thế là tôi xé nát cuốn nhật ký chứa đầy những rung động thầm kín, không còn lẽo đẽo theo sau cậu ta nữa.
Nhiều năm sau, trong buổi họp lớp, tôi nhắc đến mối tình đầu của mình.
Tôi nói rằng đó là một chàng trai cục mịch, khó gần.
Lời còn chưa dứt, Chu Chiển run rẩy giơ cuốn nhật ký được ghép lại từ từng mảnh vụn, chất vấn tôi:
“Dương Dương, cậu đang nói dối, mối tình đầu của cậu rõ ràng là tớ! Tớ vẫn luôn đợi cậu, đợi câu tỏ tình đó.”