(Văn án)
Tôi nằm trên giường bệnh, lắng nghe bác sĩ tuyên án kết quả cuối cùng.
Ở góc cầu thang của tòa nhà đối diện, một chàng trai trẻ tràn đầy sức sống dang rộng đôi tay đón lấy ánh sáng rực rỡ của buổi bình minh, xoay người nhảy múa trong làn sương sớm và gió nhẹ.
Đó mới là dáng vẻ mà cuộc đời đáng lẽ phải có — tuổi trẻ, rực rỡ, tràn ngập ánh sáng. Nếu có kiếp sau, tôi muốn được trở thành cậu.
“Ti—”
Tiếng máy móc bên cạnh vang lên một cách chói tai. Tôi từ từ nhắm mắt lại.
Trong tia sáng cuối cùng mà tôi kịp nhìn thấy, chàng trai mà tôi ngưỡng mộ vô cùng đã chống một tay lên lan can và… từ tầng sáu, nhảy xuống.