“Ê, Thẩm Ly, nói bà nghe cái này… Bùi Trạch Thâm sắp đính hôn đó.”
Trong buổi họp lớp sau thời gian dài không gặp mặt, thanh niên ôm một bụng ý xấu chớp chớp mắt, nói. Đám người lập tức ngưng ồn ào, rối rít nhìn Thẩm Ly ngồi trong góc.
Hai năm rồi mới lại nghe thấy cái tên này, Thẩm Ly trầm mặc chốc lát, vờ cứng cỏi nở một nụ cười, nói: “Thì tốt thôi.”
“Dù gì cũng là tình đầu của bà đó, bà không khó chịu hả?” Thanh niên kia hơi nghi hoặc.
Thẩm Ly mím môi, lắc đầu nói: “Người yêu cũ rồi mà, cũng đi thẳng vào lòng đất rồi, sao phải…” khó chịu.
Cô còn chưa nói hết câu cửa phòng bao đã mở ra, Bùi Trạch Thâm đứng ngay cửa nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng: “Đi vào lòng đất?”
Nghe mấy chữ này, Thẩm Ly giật mình ngẩng phắt đầu lên nhìn ra cửa.