Hắc Liên Hoa Không Giả Vờ Nữa

Hắc Liên Hoa Không Giả Vờ Nữa

Ta tên Lâm Uyển.

Cả kinh thành đều biết, ta bị vương gia bỏ rơi.

Hắn đã hòa hợp qua lại với ta ba năm yên bình, nhưng ngay sau đó lại quay đầu cưới thiên kim nhà tướng quân.

Đêm thành thân, hắn đứng trước cửa sổ của ta thổi khúc “Phượng cầu hoàng” cả đêm, hương trầm trên người hắn lan tỏa suốt đêm dài.

Với gương mặt đầy bất đắc dĩ, hắn nói: “Uyển Uyển, mối quan hệ trong hoàng thất vô cùng phức tạp, nàng biết mà, ta không thể làm khác được.”

Hừm.

Ta thấy hắn mới không được. Không phải hắn chê bai cha ta chỉ là một quan văn sao? Lại càng chê ta chỉ là một thứ nữ nhỏ nhoi mà thôi.

Ta hắt một chậu nước ra ngoài cửa sổ, bảo hắn cút càng xa càng tốt.

Tưởng mọi chuyện đã kết thúc, ai ngờ từ đó trở đi ta bắt đầu gặp xui xẻo.