1
Lúc tôi và cô bạn thân Giang Niên Niên đọc truyện PO, đều xuýt xoa rằng nữ chính trong truyện của tác giả thật may mắn.
Bạn tôi nói: “Tạm dừng đê, nữ chính chắc mệt rồi, để tao xuyên vào diễn cho hai tập.”
Là bạn thân, tôi luôn ủng hộ mọi quyết định của cô nàng.
Tôi nói: “Mày xuyên thì tao cũng xuyên.”
Ai mà ngờ lời nói đùa này lại thành sự thật.
Hôm sau, chúng tôi xuyên vào một câu truyện đang chờ mở hố, chỉ đăng mỗi đoạn giới thiệu truyện ngắn ngủn.
Tôi trở thành Khương Hoàn Hoàn, thiên kim giả của nhà họ Khương, còn bạn tôi Khương Niên Niên, là thiên kim thật vừa mới được tìm lại.
Nhà họ Khương đang tiến hành liên hôn với nhà họ Phó, cho chúng tôi tự chọn đối tượng kết hôn.
Bạn tôi chọn chàng trai dễ thương cần được cưng chiều Phó Cảnh Xuyên, còn tôi chọn anh chàng trưởng thành già dặn Phó Hoài Xuyên.
Nhưng thực tế lại hơi phũ phàng.
Chúng tôi đã kết hôn một tháng rồi mà vẫn chưa được chạm vào cơ bụng của mấy anh chồng.
Bởi vì cặp anh em sinh đôi Phó Cảnh Xuyên và Phó Hoài Xuyên này không cho chúng tôi đụng vào.
2
Sau một tháng sống trong cảnh đạm bạc.
Cuối cùng chúng tôi cũng không chịu nổi nữa.
Sau một hồi bàn bạc, hai đứa vỗ tay thống nhất không thể chịu đựng cuộc sống khổ sở này thêm một giây nào nữa.
Cô nàng nói: “Đã tới rồi, chúng ta đi trải nghiệm thử xem?
“Lỡ ngày nào đó bất ngờ xuyên trở về, mà chưa kịp sờ tay một người đàn ông nào, nói ra thật mất mặt.”
“Thực hành mới biết có chuẩn không, không thực hành thì sao biết những gì viết trong truyện có thật hay không?”
“Mày có gọi trai b/a/o không?”
Tôi nói: “Hợp lý đấy, tao theo mày.
“Mày gọi thì tao cũng gọi.”
“Tao có tiền, để tao gọi cho, xong mua cho mày một con Porsche Panamera nữa.”
Dù Phó Hoài Xuyên không cho tôi đụng vào, nhưng về vật chất thì chúng tôi không thiếu thốn gì.
Vừa hay hôm qua Phó Hoài Xuyên cho tôi cái thẻ đen trong truyền thuyết, tôi vẫn chưa quẹt cái này bao giờ.
Tôi muốn thử xem nó có thật là không hạn mức không.
3
Trong phòng bao của quán bar.
Tôi vung tay lớn, gọi 18 chàng trai thơm ngon ngọt nước, đủ loại từ anh trai lạnh lùng, trai badboy, trai trẻ tuổi, trai ngây thơ, trai năng động… tất cả đều có.
Cô bạn thân Khương Niên Niên cười không ngậm được miệng, cô nàng đã bắt đầu uống rượu với mấy anh chàng rồi.
Cô nàng là E (hướng ngoại), còn tôi là I (hướng nội).
Là tiểu quỷ nhát gan, ra đường chỉ dám đi dưới cống.
Tôi còn đang lưỡng lự, không biết có nên bảo chàng trai trưởng thành bên cạnh cho tôi sờ bụng cơ không.
Dù gì khi nãy tôi đã quẹt hết hai triệu trong thẻ đen của Phó Hoài Xuyên cơ mà.
Không sờ một cái thì lỗ to!
Chàng trai trưởng thành dường như nhìn ra sự ngượng ngùng của tôi, anh ta dịu dàng dụ dỗ: “Cưng à, muốn sờ thử không?”
Hai mắt tôi sáng rỡ, tay xoa xoa hào hứng nói: “Được chứ?”
Chàng trai trưởng thành cưng chiều xoa đầu tôi, yêu chiều nói: “Đương nhiên là được, tối nay em là chủ nhân của anh.”
Dịch vụ tuyệt cà là vời.
Á á á á á!!!
Ai mà nhịn được chứ!
Tôi lấy hết can đảm, cuối cùng cũng chuẩn bị ra tay thì cửa phòng VIP bị ai đó đá tung.
Tôi thấy cặp anh em Phó Cảnh Xuyên và Phó Hoài Xuyên khí thế hùng dũng bước vào.
Hai người họ giống hệt nhau, thực ra tôi không phân biệt được ai với ai.
Phó Cảnh Xuyên nhanh chóng vác cô bạn Khương Niên Niên đang sờ bụng cơ của chàng trai b/ao lên vai.
Còn tôi thì thiếu 0.1 cm nữa là sờ tới.
Thừa dịp Phó Hoài Xuyên chưa kịp đến gần, tôi liều lĩnh đưa tay lên phía trước.
Mắt thấy thắng lợi gần ngay trước mắt, tôi lại nghe thấy lời cảnh cáo của Phó Hoài Xuyên.
“Em yêu, em chạm vào anh ta một lần, anh sẽ phạt em một lần.”
Tôi: “?”
Còn có chuyện tốt vậy ư?
Tôi nhanh chóng dùng chiêu “vô ảnh thủ”, chạm mạnh vào anh chàng trưởng thành đó.
Ông trời cuối cùng cũng mở mắt, tối nay đứa ha’o să’c tôi đây sẽ…