Hàn Nguyệt Vu Tâm
Ta và Trình Cẩn Ngọc là kẻ thù không đội trời chung suốt hơn mười năm, hễ cứ gặp mặt là cãi cọ.
Sau đó, ta gả cho Vương gia.
“Trình Cẩn Ngọc, ta sắp trở thành Vương phi rồi, sau này gặp ta, ngươi phải hành lễ đấy nhé!”
Khi nói những lời này, ta đắc ý vô cùng, hoàn toàn không để ý thấy Trình Cẩn Ngọc đã lén đỏ hoe mắt.
Về sau, ta bị Vương gia hành hạ đến ch*t, đến thần hồn cũng không thể siêu thoát.
Chính Trình Cẩn Ngọc đã xông vào phủ Vương gia, ch*m gã ta đúng hai mươi nhát.
Khi bị vô số mũi tên xuyên qua cơ thể, Trình Cẩn Ngọc vẫn ôm chặt thi thể ta, vuốt thẳng những lọn tóc rối, nghẹn ngào hộc ra một ngụm máu:
“Lý Hàn Nguyệt, ta đưa nàng về nhà.”
…
Sống lại một đời, ta chủ động lao vào vòng tay Trình Cẩn Ngọc, ngẩng đầu lên nghiêm túc hỏi hắn:
“Vậy ngươi … cưới ta nhé?”