Tỉnh dậy, tôi thấy mình đang nằm trên giường của một mỹ nhân điê.n loạn.
Giọng nói của mỹ nhân này rất ti tiện, nhưng ẩn chứa sự hưng phấn:
“Nương tử, nàng đã ba ngày không đánh ta rồi.”
Xong rồi, chết chắc rồi, đây chẳng phải là đoạn đối thoại giữa nam chính và ác nữ trong bộ truyện “Chung Cực Chuyết Tế” mà tôi từng theo dõi sao?
(Chung Cực Chuyết Tế: Chàng rể cuối cùng/tối thượng, ở đây thì hiểu theo nghĩa nào cũng được nhen 🤡)
Tôi có bị đi.ên không mà lại đánh, chửi anh để anh tích tụ đủ điểm phẫn nộ rồi bắn một mũi tên xuyên ti.m tôi à?
Thế nên tôi run rẩy nói: “Không đánh có được không?”
Một luồng ánh sáng trắng hiện ra trước mắt.
Chết tiệt, OOC rồi, tôi lại chết rồi.
(OOC: Out Of Character: không phù hợp tính cách nhân vật)