Văn án
Kết hôn với Ôn Tẫn năm thứ năm, tôi nghe thấy anh ấy và bạn thân của mình nhận xét về tôi.
“Thẩm Từ thì cái gì cũng tốt, chỉ có điều không xinh đẹp, dẫn ra ngoài mất mặt.”
Sau đó, người con gái xinh đẹp, bạch nguyệt quang của anh ấy trở về nước.
Anh đưa cô ấy đi đua xe giữa đêm, vì cứu cô ấy mà bị thương nặng.
Còn tôi, ngoan ngoãn đưa ra thỏa thuận ly hôn, giống như trước kia, không tranh cãi, không làm ầm lên.
Anh nhìn chằm chằm vào đơn ly hôn, ánh mắt vừa buồn bã vừa chế giễu: “Thẩm Từ, cô mẹ nó đúng là chưa từng thích tôi chút nào.”