Để theo đuổi Khương Mẫn, tôi đã giả vờ làm một cô gái ngoan ngoãn trong 5 năm. Cuối cùng, hắn đã đi trước tôi một bước, tỏ tình với người khác.
Tôi ở nhà họ Khương khóc lóc và bị em trai hắn bắt gặp. Khương Nhượng vẫn ngây thơ và ngoan ngoãn như ngày nào, vội lau nước mắt cho tôi.
Sau đó, tôi và bạn bè đang tụ tập trong một quán bar thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc từ bàn bên cạnh: “Sao dạo này anh Khương vui vẻ thế?”
Trong làn khói, Khương Nhượng lười biếng chống cằm, cười: “Tôi chờ cô ấy thất tình đã lâu rồi.”
-----
Nguồn: Zhihu
Edit: Thanh Hải + Nhân Trí