Hồi Ức Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Ta

Thanh xuân của mỗi người đều xuất hiện một người vô cùng đặc biệt, người mà khi vừa chỉ trông thấy đã cười với bạn hay người mà bann vừa gặp đã cười với họ. Thanh xuân thật sự như một bức tranh sơn thủy được tô bằng nhiều loại màu sắc khác nhau, vui có, buồn có, thất vọng cũng có.

Lâm Dương ngày bé đến khi tốt nghiệp đã gặp gỡ qua vô số người, kết bạn không ít nhưng khi ấy trong lòng Lâm Dương sớm đã có một người con trai rất đặc biệt. “Cậu ấy” trong mắt mọi người đơn thuần cũng chỉ là học sinh quậy phá, cá biệt, thậm chí kèm theo một chút sự si tình nhưng trong hồi ức thanh xuân của cậu thì người này vô cùng tệ, ngu ngốc, vô tâm, không hiểu chuyện bù lại ánh mắt mà người này dành cho cậu luôn dịu dàng, nhẹ nhàng.

Lâm Dương ngày trước khi lớn lại gặp được một người con trai khác, qua lời kể thì người này có tướng mạo rất tốt, lại còn là người có những cử chỉ, hành động rất nhẹ nhàng, ôn nhu và chu đáo.

Một người luôn nằm trong hồi ức, một người lại nằm trong lời kể, chẳng khác gì nhau chỉ có điều người trong hồi ức vĩnh viễn chỉ thuộc về người con gái khác…

Còn người theo lời kể không biết từ khi nào đã nằm trong tim…

ĐOẢN VĂNNgôn tìnhtiểu thuyếttổng tàiTrọng sinhtruyện chữtruyện ngắntruyenAInt.com