Từ nhỏ, tôi đã biết rằng gia đình mình không giống những gia đình khác, nhà tôi không có cha.
Cha tôi đã trèo cao thành công, khi mẹ tôi còn đang mang thai tôi, ông đã vội vàng cưới con gái yêu của sếp.
Hiểu biết của tôi về ông chỉ giới hạn ở đó, không biết tên ông là gì, bao nhiêu tuổi hay trông ra sao.
Hai mươi năm sau, ông muốn tôi nhường bạn trai mình cho con gái ông ta.
Ban đầu, ông ta giọng điệu khá ôn hòa: “Tiểu Ngư à, con cũng đến tuổi yêu đương rồi, có muốn cha giới thiệu cho con đối tượng không?”
Tôi bình tĩnh nói: “Không cần đâu, tôi có bạn trai rồi.”
Ông ta cười: “Con nói Trình Tĩnh phải không?”
Ông ta nói đầy ẩn ý: “Con có biết gia thế của Trình Tĩnh thế nào không? Người như cậu ta sau này kết hôn nhất định phải tìm một cô gái môn đăng hộ đối. Đối với con, cậu ta chỉ đùa giỡn thôi.”
Tôi cười như không cười: “Phương Nhược Nhã là môn đăng hộ đối sao?”
Trên mặt ông ta lộ ra vẻ tự mãn: “Tất nhiên, con và Nhược Nhã sao có thể so sánh mà...”