Ta mượn rượu làm càn, đêm khuya xông vào Thái Học, định bụng xử lý tên Trần Hoán bạc tình kia, nào ngờ lại đi nhầm phòng, nhận nhầm người.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, bên cạnh ta là một nam tử xa lạ, chính là nhân tài kiệt xuất của Thái Học, người được xưng tụng là “Kỳ Lân Tử” – Mạnh Ngự Lam. Y phục hắn xộc xệch, khắp người toàn dấu vết đỏ hồng…
“Thành thân, hoặc là, báo quan.” Mạnh Ngự Lam lạnh lùng liếc ta bằng đôi mắt phượng hẹp dài, “Tự nàng quyết định.”