Sau khi chia tay với Chu Hạc Xuyên, tôi đã đồng ý đến gặp đối tượng xem mắt mà mẹ tôi giới thiệu, người này còn muốn đưa tôi về nhà.
“Chu Hạc Xuyên, anh không chúc em hạnh phúc sao?” Tôi quay đầu lại, nước mắt lưng tròng.
“Anh hối hận rồi, anh không cho phép mình đứng ngoài thế giới của em.” Anh ấy giơ tay lau nước mắt cho tôi, Chu Hạc Xuyên vốn là người điềm đạm, lần đầu tiên mất bình tĩnh như vậy.