Tổ phụ thua trận, mang theo phụ thân cùng các bá phụ chạy trốn, chỉ còn lại đám nữ quyến chúng ta ở lại chờ chết.
Nhìn khắp sân viện là các con dâu và các cháu gái đói lả sắp chết, tổ mẫu treo đèn lồng đỏ lên cổng, mở kỹ viện để kiếm sống.
Đêm đó, rất nhiều đàn ông bước vào sân, mẫu thân cùng các thẩm thẩm nghênh đón bọn họ vào phòng.
Ngày hôm sau, chúng ta cuối cùng cũng được ăn cơm.
Sau này, tổ phụ dẫn theo phụ thân cùng các bá phụ đánh trở về.
Có người tới báo tin nói rằng sáng mai bọn họ sẽ tới, bảo chúng ta mau chóng chạy trốn.
Tổ mẫu hỏi chúng ta: “Muốn chạy trốn không?”
Mọi người đều nói không chạy nữa.
Tổ mẫu gật đầu: “Vậy thì trang điểm thật đẹp, nghênh đón các vị khách cũ đi.”