Ta từng bên trong trận bão tuyết kéo Lý Hoài đang hôn mê bất tỉnh đi bảy ngày bảy đêm, đã từng lòng tràn đầy vui vẻ muốn cùng hắn bách niên giai lão, lại không nghĩ hắn vì người trong lòng để cho ta nhận hết khuất nhục, cửa nát nhà tan.
Thời điểm dầu cạn đèn tắt, bên trong một cuộc mưu sát đã được dự tính từ lâu, ta lấy thân đỡ kiếm, gần như chết thảm trong ngực hắn, thế mà hắn lại ôm thi thể của ta triệt để điên dại.
Một khi trùng sinh, vô luận hắn là trọng thương ngã gục, hay là quyền thế ngập trời, đều chẳng quan hệ gì với ta hết, thứ ta muốn, là để hắn dùng mạng đền mạng!