Tôi là nhân vật nữ phụ độc ác trong cuốn tiểu thuyết.
Anh bạn trai nghèo của tôi phải lái taxi thuê để nuôi tôi học đại học, chu cấp việc ăn uống cho tôi.
Chúng tôi là hai người không thể sống chung một thế giới. Tôi cảm thấy anh ta không còn xứng với tôi nên đã không do dự đá anh ta đi.
Nhưng anh ấy đã không qua khỏi trong một vụ t/ai n/ạn xe, chỉ vì cứu tôi.
Tôi trọng sinh quay về năm tôi tốt nghiệp, vào năm mà tôi ghét anh nhất.
Tôi chạy đến căn nhà thuê của anh ấy. Nhìn thấy tôi, người đàn ông xoa xoa hàng lông mày, mệt mỏi xen lẫn tuyệt vọng nhìn tôi:
“Em nói đi, dù là gì anh cũng chấp nhận.”
Tôi vội nắm chặt bàn tay anh, nghẹn ngào nức nở:
“Kỳ Chu Lễ, anh định khi nào mới cưới em?”