Không Đụng Tường Nam

Không Đụng Tường Nam

Quyến rũ Châu Kim An ba năm, ta vẫn một thân hoàn bích.

Huynh ấy quân tử thẳng thắn, ghét bỏ ta ngực quá đầy, eo quá mềm, ánh mắt quá quyến rũ, lạ mến mộ Kinh thành đệ nhất thục nữ Nguyễn Tố Tâm.

Huynh ấy hết lần này đến lần khác lạnh lùng cự tuyệt, ta lại hết lần này đến lần khác tiến tới.

Toàn bộ kinh thành xem ta là trò cười, gọi ta là “Tiểu thư đụng Nam Tường*”.
(Chỉ những người cố chấp, ko biết tự lượng sức, không nghe lời người khác, đụng phải bức tường chắn mới có nhận thức bản thân phải rẻ trái hay phải chứ đừng cố chấp đi thẳng)

Cuối cùng, ta cũng từ bỏ huynh ấy, uốn eo một cái, liền rơi vào lồng ngực khác.

“Tiểu thư đây là có ý gì?”

Ta ngượng ngùng đáp: “Tiểu thư ta không đụng tường nam nữa, muốn đụng chàng cơ.”

Có lẽ ta nhìn lầm rồi, Ngục diện la sát thiên hạ người người đều kinh sợ lại đột nhiên đỏ bừng cả tai.

… Sau đó, Chu Lệnh An chặn ta ở góc tường, hai mắt mắt đỏ rực, nói từng chữ từng chữ: “Nam Tường, ta muốn tự tiến cử mình làm chỗ dựa cho nàng