Chu Việt chết vào ngày kỷ niệm chín năm kết hôn của chúng tôi.
Cảnh sát nói lúc gặp tai nạn anh vẫn vẫn nắm chặt chiếc nhẫn chuẩn bị tặng tôi trên tay.
Trong tang lễ có một người phụ nữ xuất hiện, cô ta trông gầy gò, sắc mặt tái nhợt. Bụng cô ta hơi nhô ra, ánh mắt nhìn tôi tràn ngập thù hận.
Cô ta nói: "Tôi và Chu Việt ở bên nhau sáu năm, nếu không có cô thì anh ấy đã cầu hôn tôi từ lâu rồi!"
"Bây giờ con của tôi cũng không có ba."
Nói xong chữ cuối cùng cô ta đột nhiên nhào tới đẩy tôi ngã khỏi cửa sổ.
Lại mở mắt ra lần nữa, tôi quay trở về sáu năm trước, ngày sinh nhật hai mươi lăm tuổi của tôi.
--- Cũng là ngày đầu tiên Chu Việt gặp cô ta.