“Chúc hai người tình thâm ý hợp, ân ái trăm năm.” Ta tháo phượng quan xuống, đặt lên đầu mỹ thiếp của hắn, rồi dứt khoát rời đi.
Đêm nay trăng tròn quá mức, như thể cũng đang chúc phúc cho đôi uyên ương trong phòng kia trăm năm hòa hợp. Trước khi rời đi, ta còn nói với mỹ thiếp đó: “Chiếc phượng quan này dường như hợp với muội muội hơn đấy, chỉ không biết muội có chịu nổi món quà lớn này không.”
Câu nói đó làm cho mỹ nhân dịu dàng lập tức tái mặt, loạng choạng dựa vào người Vương gia. Vương gia đối với nàng cũng thật kiên nhẫn, không ngừng dỗ dành, nhìn cảnh đó ta vô cùng vui vẻ, lập tức đưa ra một quyết định trái ngược với tổ tông: Hôn sự này, ai muốn thành thì thành, ta không chơi nữa.