Ta là khuê nữ của thổ phỉ, ta gả cho phu quân rồi bị phu gia khinh thường, ngày ngày chịu uất ức.
Chẳng sao cả, vì ta cũng chẳng phải loại chim hiền gì đâu.
Bà bà nạp thiếp cho phu quân, chẳng hề gì, ta quay sang đánh phu quân thừa sống thiếu chết, lại còn tặng công công hai mỹ nhân.
Bà bà muốn phu quân hưu ta, chẳng hề gì, ta lập tức châm ngòi ly gián, khiến phu quân phân gia dọn ra ngoài ở.
Sau này, bà bà quỳ xuống cầu xin ta, cầu ta trả nhi tử lại cho bà ta.
Phu quân mặt mày ủ rũ, lí nhí nói: "Nương, người về đi, con sống rất tốt..."
Ta vỗ một cái lên đầu chàng: "Chưa ăn cơm à? Sao nói nhỏ thế!"