Giới tu tiên đều đồn rằng ta là yêu nữ hàng đầu của Hợp Hoan Tông, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, mê hoặc lòng người.
Nhưng thực tế, ta còn chưa thành thạo các kỹ năng cơ bản, chỉ có tài năng đặc biệt trong việc luyện kiếm.
Tông chủ nương của ta thường than thở và trách móc rằng ta chỉ hợp làm linh vật của Hợp Hoan Tông.
Một ngày nọ, cả ta và chiếc giường thân yêu đều bị bắt cóc.
Người bắt ta là một vị Phật tử nổi tiếng trong giới tu tiên, dung mạo lạnh lùng, áo trắng như tuyết, không nhiễm chút bụi trần.
Hắn đặt lưỡi kiếm lạnh lẽo lên cổ ta, ánh mắt thâm trầm nhìn ta:
“Xin mời cô nương, hãy dụ dỗ ta nhập ma.”
“Nếu không, ta sẽ tự tay kết liễu cô nương.”
Ta: Không phải chứ, huynh đài? thà huynh bắt mấy ma ma quét dọn trong tông của chúng ta còn có kỹ năng hơn ta mà…