Kiếp trước, ta từ chiến trường trở về, nâng đỡ Tạ Chinh lên ngôi hoàng đế, tay vẫn còn cầm cây thương nhuốm máu.
Thế nhưng, chỉ vì một câu của Lê Nhược Sầu: “Quý phi gây ra quá nhiều tội lỗi, thiếp vì che chở cho Quý phi nên mới mất con.”
Hắn không ngần ngại đóng hai mươi chiếc đinh sắt vào cơ thể ta, để xoa dịu nỗi đau cho Lê Nhược Sầu.
Khi ta khóc lóc cầu xin phụ mẫu cứu giúp, họ chỉ vây quanh Lê Nhược Sầu, chiều chuộng nàng để mong nàng vui vẻ.
Cho đến khi ta bị ném xuống hồ nước lạnh lẽo, phụ mẫu, tỷ muội, ngay cả Tạ Chinh, người ta đã yêu suốt mười năm, không một ai nhớ đến ta.
May mắn thay, ông trời thương xót, cho ta được sống lại và những kẻ đã phản bội ta, tất cả sẽ phải đền tội dưới tay ta.