Kim Lăng Dị Mộng

Dẫu biết thiếu niên nghèo nàn trước mắt sau này sẽ thống trị thiên hạ, nhưng ta vẫn muốn hủy hôn với y.

 

“Tại sao hủy hôn?”

 

Y cầm ô đứng dưới bậc đá, đôi mắt sáng rực trừng lên khiến người khác không dám nhìn vào.

 

Ta nhìn y, lời nói định tuôn ra khỏi miệng.

 

Nhưng khi vừa hé môi, ta liền thay đổi lời nói.

 

“Mất hứng rồi.”

 

Y trầm mặc hồi lâu.

 

Khi mở miệng lần nữa, giọng nói lạnh lùng như ba tháng đông tuyết.

 

“Thật sao?”

 

“Là thật.”

 

“Không hối hận?”

 

“Không hối hận.”

 

Y nhìn ta, chợt mỉm cười.

 

“Nay Nghiêm Tụng ta, con trai Hoài Châu Nghiêm Thị, cùng Tạ Nguyên Hoa, con gái Kim Lăng Tạ Thị, hết duyên nơi này.”

 

“Từ nay về sau, không còn nghĩa tình.”

 

Lời vừa dứt, y không nhìn ta thêm nữa, xoay người rời đi, dứt khoát tuyệt tình.

 

Tuyết lớn ngày càng dày đặc hơn, phủ kín cả vùng trời.

 

“Cô nương, nên về rồi.” Thị nữ ở bên cạnh thấp giọng gọi: “Nghiêm công tử sớm đã đi xa rồi.”

 

Đúng vậy.

 

Con đường dài phủ đầy tuyết trước mặt, cũng không còn thấy bóng dáng của người đó.

 

Sau này có lẽ chẳng bao giờ được gặp lại nữa.

 

Nghiêm Tụng, kiếp này đổi lại ta bảo về chàng.

 

Ta mong chàng bình an khỏe mạnh, trăm tuổi vô âu.

 

doc truyen kim lang di mongKim Lăng Dị Mộngkim lang di mong full