Mười lăm tuổi năm ấy, ta từ chối cuộc hôn nhân tốt đẹp, một lòng muốn gả cho tiểu hầu gia phong lưu đa tình nhất thành Trường An.
Cho dù vị tiểu hầu gia kia vừa mới cưới thê tử.
Ai nấy đều nói ta điên rồi, nào có nữ nhi nhà ai vội vàng tới làm thiếp thất cho nhà người ta?
Cho dù người kia có là Hoàng thân quốc thích đi chăng nữa.
Ta chỉ cúi đầu, mân mê chiếc trâm ngọc trong tay.
“Các người không hiểu được."
“Hắn chính là người ta muốn gả.”