Ta nuôi Chu Tước mười năm. Vào ngày thành niên, hắn lại từ chối trở thành triệu hoán thú của ta, quay đầu chọn đường tỷ.
Mặc dù đường tỷ đã có triệu hoán thú, hắn vẫn nguyện làm hậu cung của nàng, không muốn trở thành triệu hoán thú duy nhất của ta.
Chỉ vì hắn ái mộ đường tỷ.
Khảo nghiệm gia tộc sắp tới, ta tuyệt vọng tiến vào bên trong cấm địa, cố gắng khế ước với một triệu hoán thú.
Yêu thú xung quanh đều chê ta không có linh cốt, tu vi lại thấp kém.
Cho đến khi ta gặp một con rắn nhỏ gầy yếu.
Hắn cầu xin: “Chọn ta đi.”
Ta chọn hắn.
Sau đó, Chu Tước đến bên cạnh ta, khuôn mặt tái nhợt: “Huyên nhi, nàng thật sự không cần ta sao?”
Con rắn nhỏ hóa thành cự long trong truyền thuyết, quấn chặt lấy ta, hơi thở nặng nề: “Ta không quan tâm, nàng chỉ có thể có một mình ta, tên Chu Tước rác rưởi kia, ta không cho phép nàng nhìn hắn thêm một lần nào nữa.”