Gương đã vỡ vốn dĩ chẳng thể lành lại được nhưng vì chữ "tình", con người ta nguyện lòng lấp liếm cho nhau.
Chữ "tình" nặng hơn núi cao, sâu hơn biển lớn.
Vì chữ tình, sống lại một đời, Mộc Nhan gom hết dũng khí yêu lại từ đầu, tha thứ cho Ưng Tuấn.
Vì chữ tình, Ưng Tuấn chưa có giây phút nào dám buông bỏ quá khứ, cho qua lỗi lầm của bản thân. Ngàn vạn cưng chiều, đời này hắn chỉ dành cho cô mà thôi.
Từng không tin tưởng người thương để rồi đánh mất hết thảy, cơ hội tái sinh giúp hắn tường tận nhiều điều.
Hiện tại, chỉ cần là lời Mộc Nhan nói, dù khó tin cách mấy, Ưng Tuấn cũng đều sẵn lòng nghe theo....