Năm mười bốn tuổi, trên đường chạy nạn ta gặp được một cô gái.
Sau đó, nàng ấy qua đời, ta mang theo tài vật của nàng, thay nàng ấy sống cuộc đời rực rỡ ở Biện Kinh.
Một hôm, ta g i ế t người trong tiệm, lang quân sợ hãi, mặt mày tái mét: “Ngươi chỉ là một nữ nhi yếu đuối, vậy mà dám g i ế t người?”
Ta lạnh lùng cười: “Tính cả người này, ta đã g i ế t ba người rồi.”