Sau khi mẹ ly hôn, bà trở thành người phụ nữ chua ngoa nhất trong làng.
Bà thường mắng tôi: “Nếu không phải vì phải nuôi con, mẹ đã sớm tái hôn với người giàu rồi.”
Người trong làng thì thầm bàn tán sau lưng: “Không lấy được chồng thì lấy con gái ra làm cái cớ.”
Bố tôi thì càng chế giễu: “Với tính khí như pháo nổ của mẹ mày, lại còn không sinh được con trai, chỉ có những người đàn ông không cưới được vợ mới muốn lấy bà ta.”
Sau này, thực sự có một ông chủ nhỏ muốn cưới mẹ tôi.
Bố tôi lại hối hận: “Ngọc Phân, chúng ta tái hôn đi, cả gia đình cùng sống tốt với nhau.”