Đêm trước khi đính hôn, ánh trăng sáng của chồng sắp cưới đã đâm vào xe tôi.
Anh ta bỏ lại tôi rồi ôm cô ta chạy đến nhiều bệnh viện, cuối cùng vì không kịp cấp cứu mà cô ta đã chết.
Cả thế giới tôn sùng anh ta vì anh ta vì sự thâm tình trọng nghĩa còn tôi lại bị họ ghét vì có một trái tim độc ác.
Sau đó, anh ta ôm tôi từ sau lưng, khẩn cầu: “Trở về đi, anh nhớ em.”
Tôi lập tức ném bản hợp đồng vào mặt anh ta: “Tôi sẽ đưa anh đến nghĩa trang để an nghỉ cùng ánh trăng sáng của anh!”
Editor: Trâm