Mộng Ái Tình

Sau khi Tạ Dữ Từ bị hủy dung, người luôn ở trên cao như hắn lại bị rớt xuống bùn lầy, chịu đủ mọi sự sỉ nhục. Trong cả kinh thành, chỉ có ta nguyện ý gả cho hắn. Vì để chữa khỏi mặt cho hắn, ta đi hái thuốc nhưng chẳng may ngã xuống vách núi, gãy ngang lưng, cả đời không thể đi lại được. Vậy mà sau khi hắn lên ngôi Hoàng đế, việc đầu tiên hắn làm chính là phế Hậu. “Kẻ tàn phế như ngươi không xứng làm Hoàng hậu.”

Hắn cưới Phù Dung, thanh mai của hắn, người năm xưa là kẻ cầm đầu bắt nạt hắn. Ả ta ép ta uống hạc đỉnh hồng, nhìn ta bật cười khanh khách: “Ngươi vì hắn làm nhiều như vậy để làm gì, cuối cùng chẳng phải hắn vẫn chỉ yêu một mình ta sao?”

Sống lại lần nữa, ta trở về ngày Phù Dung muốn đuổi Tạ Dữ Từ ra khỏi học viện, lần này, ta hoàn toàn làm ngơ. Hắn lại đỏ hoe mắt, ngày đêm tìm ta: “Liên nhi, ngay cả nàng cũng không muốn quản ta nữa sao?”

Ta gọi cung nữ tới: “Liên nhi cũng là cái tên ngươi xứng gọi sao? Người đâu, lôi tên xấu xí này ra ngoài.”

Ta chết rất thảm. Thất khiếu chảy máu, đau đớn đến chết. Trước khi chết, ta cố gắng nắm lấy vạt áo của Tạ Dữ Từ, hỏi: “Tại sao… lại đối xử với ta như vậy?”

Tại sao lại mưu phản? Tại sao lại giết cả nhà ta?

doc truyen mong ai tinhMộng Ái Tìnhmong ai tinh full