Mong Xuân Về
Hắn ở chiến trường ba năm, ta cũng ở Phật tự ba năm.
Hắn vì nước chém giết, ta vì hắn cầu phúc.
Ba năm sau đại chiến thắng lợi, hắn mang về một nữ tử, hắn gọi nàng là “Phu nhân”.
Hắn tìm mọi cách chiếu cố nàng, coi ta là rắn rết.
A, hắn lại quên rồi, ta là đích Công chúa phụ hoàng mẫu hậu nâng niu trong lòng bàn tay, là hắn không xứng.