Nghênh ngang mà đi

Mạnh Thanh Châu ném ta vào sào huyệt của bọn thổ phỉ, dùng ta đổi lấy sự bình an của Chu Nhược.

Ta nắm chặt ống tay áo và cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta.

Hắn gỡ từng ngón tay ta ra, bình thản nói: “Loan Loan, ngươi chỉ cần sống sót, những thứ khác, không quan trọng.”

Được, những thứ khác không quan trọng.

Chu Nhược là miếng ngọc bích không tỳ vết, không thể bị vấy bẩn.

Còn ta lại là con hát hạ lưu, trời sinh ti tiện, đáng bị chà đạp, không có gì quan trọng.

 

—–

Đề cử: Bé ổn hông lại đây tui ôm cái nè..ღˇᴗˇ
Raw: Meo Meo
Edit: Nhân Trí

doc truyen nghenh ngang ma dinghenh ngang ma di fullNghênh ngang mà đi