Hoàng thượng đã mang về một mỹ nhân vô cùng xinh đẹp từ phía nam sông Dương Tử, được sủng ái chỉ trong một đêm và phong làm Thục phi.
Khi Thục phi tiếp tục được sủng ái, trong cung có tin đồn rằng vị hoàng đế hiện tại say đắm nữ nhân có đôi bàn chân gót sen.
Những nữ tử khuê các khắp kinh thành bắt đầu bó chân của mình, và Liên phi trước giờ luôn được ân sủng cũng cảm thấy vị trí của mình đang bị đe dọa.
Ta đã thể hiện kỹ năng bó chân tuyệt vời của mình trước Liên phi và trở thành nha hoàn đắc lực bên cạnh nàng ta.
Từ đó trở đi, nàng ta không bao giờ ra khỏi cung nửa bước.
Dưới sự cám dỗ liên tục của ta, Liên phi càng ngày càng theo đuổi hình mẫu đôi chân gót sen một cách điên cuồng hơn.
Ta nói với nàng ta: “Muốn gót sen trở nên hoàn mĩ thì cần có đôi chân của một cô bé sáu tuổi. Nô tỳ thấy hiện tại người duy nhất phù hợp đó chính là Tam công chúa.”
Liên phi im lặng một lúc lâu, sau đó mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Chỉ cần bổn cung có được quyền lực thì đương nhiên nó cũng sẽ được hưởng vinh hoa phú quý, không còn đôi chân cũng không sao, bổn cung sẽ chăm sóc nó suốt đời.”