Văn án:
Chu Bách Tự nổi trận lôi đình, xông thẳng vào phủ quận chúa, phá tan yến tiệc sinh thần của ta, trường kiếm trong tay hắn chỉ thẳng vào mặt ta. Hắn trách ta ghen tuông vô độ, lòng dạ hẹp hòi, không dung nổi một ai.
Hắn nói: “Cho dù nàng có ép nàng ấy rời đi, ta cũng sẽ không thèm nhìn nàng lấy một lần, nàng đừng hòng cướp ta khỏi tay nàng ấy.”
Ta cười nhạt, hắn thật là si tình, tự mình đa tình.
Sau này, khi hắn nhìn thấy vị mỹ nhân đang cúi đầu đứng hầu bên cạnh ta, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Ta thản nhiên nói: “Nàng ấy là người của ta.”