Khi ta thay tiểu thư gả vào nhà họ Thôi ở Thanh Hà, người từng cao ngạo như Thôi Thiệu – sau khi chịu cung hình đã trở thành phế nhân.
Hắn không thích ta. Ngày thành thân, ngay cả một lễ nghi tối thiểu cũng không có.
Về sau, hắn lật lại bản án, giúp nhà họ Thôi phục hồi vinh quang xưa.
Tiểu thư năm xưa, giờ đã thành góa phụ, mang theo hôn thư tìm đến, nguyện ý để con mình đổi họ, nhận Thôi Thiệu làm cha. Nàng cũng không chê hắn đã không còn khả năng làm đàn ông.
Ta chẳng còn lý do gì để ở lại.
Khi ta đang thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi, Thôi Thiệu bước vào, cả người mang theo khí lạnh, mạnh mẽ ép ta xuống giường.
"Nàng dám đi, hôm nay ta sẽ khiến nàng không xuống nổi giường!"
Chiếc ngọc bội bên hông hắn cấn vào ta, đau nhói.