Ngọc Oản Thịnh Lai

Vị hôn phu ngại ta xuất thân hương dã quê mùa nên đã tự ý huỷ bỏ hôn ước. Chuyện này chẳng mấy chốc đã trở thành trò cười của các quý nữ trong khắp kinh thành.

Phụ thân khuyên ta xuống tóc đi tu, kế mẫu thì đưa ta một dải lụa trắng.

Trong Quốc Tử Giám, ta dựa vào men say quyến rũ một thư sinh có khuôn mặt tựa ngọc, tuấn tú vô cùng, cũng lần đầu nếm trải mây mưa.

Sau này, ta vẽ “Lạc hà cô vụ đồ”, một bức bán được mười vạn lượng kim, nổi danh khắp kinh thành.

Trong yến tiệc mùa xuân, Trạng nguyên họ Cố tên là Yến Chi làm thơ tặng ta, có ý nhắc lại lời hẹn ước năm xưa.

Tàn tiệc, ta bị thư sinh kia chặn lại trong phòng, chàng ôm ta đặt lên bàn, ánh mắt đỏ hoe chất vấn: “Đã ngủ với trẫm nhiều lần như vậy, còn không chịu cho trẫm một danh phận? Hửm?” 

doc truyen ngoc oan thinh laiNgọc Oản Thịnh Laingoc oan thinh lai full