Hắn quan tâm vô cùng tới việc тгɪпһ тɪếт của con gái.
Hắn gặp được một cô gái lanh lợi, nhanh nhẹn, lại hay lo sợ vu vơ. Hắn thầm cười. Một cô gái đáng yêu như vậy, trên đời còn có hay sao?
Đêm tân hôn, cô khẽ rớm nước mắt:
– Lần đầu đau không?
Trong đêm, hai mắt hắn sáng như sao, liên tục lắc đầu:
– Anh hứa nhẹ nhàng!
Thế là tò te tí te.
Nửa đêm cô tỉnh giấc đi tiểu. Mẹ bảo làm lần đầu sẽ ra m/á-u. Cô lo sợ bâng quơ nhìn xuống tấm trải giường. Không hề có! Một vết m/á-u nhỏ cũng không có!
Cô sợ hãi, nhìn ông chồng mới cưới đang ngủ ngon lành bên cạnh. Hắn từng nói là hắn rất ghét những cô gái զᴜɑп һệ тгướᴄ ᴋһɪ ᴄướɪ. Vì тгɪпһ тɪếт là một trong những điều chứng minh cô gái đó là người sạch sẽ và có gia giáo.
Mà cô đã quan hệ với ai ngoài hắn đâu, sao bây giờ lại thế này?
Cô từng đọc ngôn tình rồi, mấy cô mà bị chồng ghét thường có cuộc sống rất thảm. Hừ! Nghĩ tới đã thấy lạnh rồi.
Không được! Thà c/h-ết cũng không chịu һàпһ һạ! Thế là ngay trong đêm đó cô sếp hành lí bỏ trốn ra nước ngoài.
(…)
– Tìm được phu nhân rồi ạ! Phu nhân đang ở thành phố X, khách sạn Monster, phòng số 1231.
– Tốt lắm! Đi theo dõi cô ấy tiếp đi!
Hắn lắc nhẹ ly r/ư-ợu trong tay, cười tà mị.
Lúc tỉnh dậy, m/á-u không thấy, người càng không thấy nốt.
Hắn biết lí do cô bỏ trốn, hơn nữa còn biết lần đầu của cô cho ai.
– Em sợ gì đây? Anh còn chưa la, em đã chạy rồi. Mới cưới 1 ngày đã trốn, em nghĩ anh sẽ bỏ qua sao?
Dịch lỏng trong lớp thủy tinh mỏng lấp lánh:
– Ngủ rồi bỏ? Em đừng hòng!