Sau khi mẹ ta chữa khỏi bệnh mù cho cha, cha ta bắt đầu ghét bỏ mẹ.
Ghét mẹ mặc váy vải thô, ghét mẹ tóc bạc sớm, ghét đôi tay mẹ thô ráp xấu xí.
Khi thấy cha lấy trộm tiền của mẹ đi thanh lâu, ta khóc chạy về nhà kể với mẹ.
Mẹ ta bình tĩnh xoa đầu ta, bảo ta thu dọn hành lý.
Ngày hôm sau, cha ta ngã khỏi giường, vừa khóc vừa mò mẫm gọi tên mẹ.
Còn mẹ ta nắm tay ta, không chút do dự rời đi.
Cha ta quên mất, mẹ ta có khả năng khiến mắt ông sáng, cũng có khả năng khiến ông mù trở lại.