Kẻ thù không đội trời chung của ta đột nhiên trở thành Hoàng đế.
Ta đặc biệt vào cung chế nhạo hắn:
“Vừa vào cửa cung sâu như biển, từ nay không còn ai chơi đùa cùng ngài rồi!”
Hắn ngước mắt lên cười: “Nàng chơi cùng ta đi.”
“Ta không muốn ngày nào cũng vào cung đâu.”
“Ồ?” – Hắn quay đầu hỏi vị thái giám già sau lưng: “Hoàng hậu có thể không ở trong cung được không?”
“Bẩm Hoàng thượng, không thể ạ.” – Vị thái giám già đáp.
“Ta cũng đâu phải Hoàng hậu.”
Ta cười nói, lúc trông thấy nụ cười sâu xa của hắn, ta chợt cứng người: “Không phải chứ lão ca?”
Hắn gảy nhẹ đuôi lông mày, cười như không cười.
???
“Đừng đùa thế chứ!”