Lúc tôi xuyên vào cuốn tiểu thuyết này, cốt truyện đã sắp đi đến hồi kết.
Nam chính đã đánh bại phản diện, rồi cùng nữ chính chung sống hạnh phúc bên nhau.
Phản diện đau khổ vì mất đi người yêu, liệt chân nằm trên giường bệnh chỉ một lòng muốn chết.
Tôi bực mình tát hắn mấy cái.
“Công ty sắp phá sản đến nơi rồi, mấy nghìn công nhân còn đang chờ anh phát tiền lương kìa, giờ anh còn ở đây vì một người phụ nữ mà đòi ch.ết không muốn sống nữa?”
Phản diện bị tôi tét mông, tuyên bố muốn đuổi tôi cút xéo.
Tôi nâng cằm hắn một góc 45 độ, cười khẩy.
“Anh tốt nhất mau dậy kiếm tiền cho tôi đi. Nếu không còn tiền để trả lương nữa, tôi liền lột quần anh đem đi bán!!!”