Nữ Nhi Thế Gia

Nữ Nhi Thế Gia

Thái tử Tấn Diệp đã quỳ trước cửa Ngự thư phòng một ngày một đêm. Không có gì khác, chỉ vì Sở Mộc Mộc nói nàng không muốn cùng người khác hầu chung một chồng, nhất định phải một đời một thế một đôi người.

Thấy Hoàng thượng không có ý định nhượng bộ, Sở Mộc Mộc xông vào phủ Tấn quốc công tìm ta.

“Hắn không yêu ngươi, ngươi hà cớ gì phải dây dưa không dứt, nhìn phu quân của ngươi trong lòng có người khác, ngươi chịu được sao?”

Ta lạnh lùng liếc nhìn: “Thế thì sao?”

Sở Mộc Mộc khinh thường nói: “Các ngươi đúng là chế độ phong kiến, hôn nhân sắp đặt, không có chút tình cảm nào, ngươi lại giữ chặt không buông, hà tất phải vậy? Dù sao ta mới là chân ái của Tấn Diệp.”

Chân ái?

Ta là đích nữ của phủ Tấn quốc công, lưng tựa vào hai mươi vạn đại quân của phủ quốc công.

Tấn Diệp vì Sở Mộc Mộc mà từ bỏ ta?

Ta muốn xem rốt cuộc là chân ái của bọn họ quan trọng, hay là ngôi thái tử của hắn quan trọng.