Sau khi hầu phủ phát hiện ta là tiểu thư giả, liền dùng một cỗ kiệu nhỏ đưa ta đến cho một thợ săn nơi thôn dã.
Khi người thợ săn trở về, trên vai vác một con mồi, người đầy mùi máu tanh, khí thế bức người như che cả trời đất.
Ta hé cửa, suýt bật khóc: “Xin đừng vào.”
Về sau, khi ta nằm trên tấm da hổ mà hắn săn được, ta run rẩy khóc: “Xin đừng vào.”