Quan phủ phát tướng công, 20 đồng một người. Các cô nương trong làng đều muốn đi dành nam nhân.
Ta không đi. Bởi vì, ta đã trùng sinh rồi.
Ta biết rằng tên què quặt nghèo túng không ai mua kia, sau này sẽ trở thành Nhiếp chính vương, khuynh quyền nhất thiên hạ.
Hắn sẽ phụ lòng ta, thê thiếp cả đám, hắn sẽ giam cầm ta mười năm, hàng đêm đều nhục nhã.
Ta không dám mua hắn nữa, chỉ muốn sống yên ổn.
Nhưng ta không ngờ tới, đêm hôm đó, trưởng thôn lại cười hì hì rồi gõ cửa phòng ta: “Oản Oản, cô có muốn tướng công không?”