Hôm nay tôi sẽ phỏng vấn ảnh đế về mối tình đầu xa cách đã lâu của hắn.
Đằng sau ống kính, tôi đeo khẩu trang hỏi: “Anh có hối hận không?”
“Tất nhiên rồi.”
Còn nữ diễn viên kia thì nghiêng đầu cười nhưng lại rưng rưng nước mắt: “Ước mơ lớn nhất của em là trở thành vợ anh. Bây giờ không được nữa rồi, anh… có thể đeo chiếc nhẫn này cho em không, coi như là hoàn thành giấc mơ của em.”
Giọng điệu của cô ta như đùa giỡn nhưng trong mắt lại mang theo cầu xin.
Từ Thanh Dã trầm mặc thật lâu. Tôi nghĩ hắn sẽ từ chối. Nhưng cho đến khi cô ta tuyệt vọng rơi lệ, tôi đột nhiên nghe được hắn mở miệng: “Đưa tay ra.”
Tôi trốn ở phía sau ống kính, nhìn chằm chằm cảnh tượng hắn lấy nhẫn cưới của chúng tôi đeo lên tay cô ta.
Lúc này đây, hôn lễ của chúng tôi chỉ còn cách có một tuần.